19-12-2015 - 21:41

"Với Đạo Cả" của tác giả Trần Phượng

Gắn với nghiệp tu hành đi kiếm tìm an lạc, thơ Trần Phượng dù viết về “ Đời” hay về “ Đạo” cũng luôn hướng Thiện, lộ rõ chất Thiền với nhiều tâm sự mà anh muốn gửi gắm tới mọi người

       Tác giả Trần Phượng, sinh năm 1950, tại làng Thọ Ninh, xã Liên Minh, huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh. Khi đang là sinh viên của trường Đại học ĐHSP Vinh, Trần Phượng “xếp bút nghiên” lên đường nhập ngũ. Sau năm 1975, anh trở về trường tiếp tục học và  trở thành người giáo viên. Năm 2010, anh nghỉ hưu tại Thị trấn Đức Thọ, sống đầm ấm cùng với vợ con. Vốn là một giáo dân nhưng mấy năm gần đây, anh đã phát nguyện lên chùa Am ( Đức Thọ) làm thủ từ với pháp danh Ngộ Dia rô, ngày ngày chăm lo khói hương lễ Phật, tại ngôi chùa cổ thanh vắng giờ đang bị xuống cấp trầm trọng. Anh đã cho ra mắt bạn đọc 4 tập thơ riêng:  “Mảnh đời đơn lẻ”( 2010) “Tiếng lòng ( 2013) “Với đời” ( 2014) và “ Với Đạo Cả”( 2015).
        Gắn với nghiệp tu hành đi kiếm tìm an lạc, thơ Trần Phượng dù viết về “ Đời” hay về “ Đạo” cũng luôn hướng Thiện, lộ rõ chất Thiền với nhiều tâm sự mà anh muốn gửi gắm tới mọi người. Xin trân trọng giới thiệu một chùm thơ rút ra từ hai tập thơ mới: “ Với Đạo Cả”  và “ Với Đời”- NXB Nghệ an năm 2014 và 2015
 
TÊN GỌI MỘT DÒNG SÔNG
 
Quê tôi có dòng sông La
Như dòng sinh – tử xót xa, nghẹn ngào
Có vui sướng, có khổ đau
Bao đời nay trọn vui sầu nhân gian.
 
Ngọt ngào tươi mát ruộng vườn
Khổ đau xa xót tận nguồn sông La
Khi cuồn cuộn, lúc hiền hòa
Ngàn năm mãi gọi sông La quê mình.
 
Ngày đêm xuôi ngược tâm tình
Niềm thương nỗi nhớ là mình với ta
Ai nỡ đặt tên: sông La?
Phải chăng ước vọng ông bà, tổ tiên.
 
 
Chiều sông quê. Ảnh: Sỹ Ngọ

VỀ QUÊ
 
Mỗi lần ta được về quê
Vẫn là lối cũ, con đê đầu làng
Quanh co những bước dọc ngang
Tình người ấm áp, rộn ràng tuổi thơ.
 
Nhớ bao hò hẹn mong chờ
Ngổn ngang trăm nẻo bến bờ sông quê
Phù sa hết ngọt tràn trề
Tắm trong gió mát say mê đất trời.
 
Ra đi bao nẻo cuộc đời
Về quê xanh mát tình người mến yêu
Trời xanh lồng lộng cánh diều
Hè qua, thu đến sớm chiều tỏa hương.
 
 

DẤU ẤN THỜI GIAN
(Tặng anh Nguyễn Huy Hoàng – tác giả dịch
“Nhật kí Đặng Thùy Trâm” sang tiếng Nga)
 

Cuốn nhật kí bình thường trong chiến tranh
Của một bác sĩ nơi tiền phương khói lửa
Phía kẻ thù bắt gặp, nâng niu, gìn giữ
Có ngờ đâu được thế giới lưu hành.
 
Những kí ức chiến tranh còn mãi
Khắc trong tim một con người thời đại
Cuộc chiến cam go qua đã lâu rồi
Mỗi bước chân người anh hùng như trở lại.
 
Để bao người cảm phục với tri ân
Máu xương đã đổ biết bao lần
Tàn bạo và vinh quang nằm kế cận
Khói lửa như còn ngút tận trời xanh.
 
Đạo lí cuộc đời là dấu ấn thời gian
Trang sách nhỏ mang tâm hồn vĩnh cửu
Góp một phần tô điểm cho lịch sử
Nhật kí Đặng Thùy Trâm còn ở mãi cõi Người.
 
 
VỚI HOA NHÃN
 
Cây nhãn nhà năm nay hoa đẹp thật
Nhưng hẳn gì đã sai quả mai sau
Lũ bướm ong, sâu rầy, tranh hút mật
Tựa quỷ ma quấy nhiễu, thêm sầu.

 
 
TẾT QUÊ
 
 Đường về rải nắng, xuân đào
Vườn làng xanh mướt ngọt ngào cải hoa.
Bướm vàng tung cánh bay xa
Sông xuân biêng biếc, đôi ba chiếc thuyền.
Mặt trời tỏa rộng bình yên
Tết quê ấm áp phơi lên mái nhà.
 
                             Xuân Giáp Ngọ 2014
 

Chùa Am. Ảnh: Đậu Bình
. . . . .
Loading the player...